Người tốt cũng khó đoàn kết?

Khi tôi nói, đừng sợ kẻ xấu đoàn kết, vì khi kết hợp cùng nhau, chúng sẽ tìm cách hại nhau hơn là đi hại người khác, nhiều người đồng tình với suy nghĩ này. Tuy vậy, khi tôi nói, những người tốt cũng không dễ đoàn kết với nhau đâu, nhiều người tỏ vẻ ngạc nhiên.


Người tốt, đặc biệt là những người có năng lực, khó đoàn kết là vì quan điểm khác nhau, và vì cái tôi của mỗi người. Mỗi người (tốt) muốn làm việc tốt theo cách riêng của mình, không ai chịu ai. Những người có năng lực vượt trội cũng khó ngồi cùng "mâm" với nhau vì ai cũng có nhiều ý tưởng, ai cũng muốn hành động nên đôi khi tự "làm rối đội hình". Chưa kể, người giỏi thường là người có đầu óc phản biện nên họ cũng luôn phản biện lẫn nhau, thậm chí có lúc vô tình "giội nước lạnh" vào nhau (dù không ác ý), dẫn đến nhiệt tình giảm sút, rồi e dè nhau, và rồi chia tay nhau (có khi âm thầm, có khi dữ dội). Một khi cái "tôi" quá lớn, cái "chúng ta" trở nên nhỏ bé, và những người tốt cũng khó ngồi chung cùng nhau.

Vậy làm sao để người tốt đoàn kết, để cùng làm việc tốt?

HẢO HÁN VÌ NGHĨA LỚN, KHÔNG VÌ CHUYỆN VẶT!

Tôi vẫn thường nói vậy với những người giỏi và gần gũi về hệ giá trị cốt lõi với tôi, những người mà tôi muốn đồng hành. Một khi đã vì việc nghĩa, và là việc lớn (tôi gọi tắt là "nghĩa lớn"), người ta có thể bỏ qua những bất đồng về quan điểm, cách làm, cách thức hành động để cùng hướng đến mục tiêu chung.

Tôi tâm đắc với triết lý "First Who..., Then What" (chọn NGƯỜI rồi mới chọn VIỆC) của Jim Collins trong tác phẩm "Từ tốt đến vĩ đại" (Good to great). Đầu tiên, ta phải chọn người phù hợp (right people), với tôi là phù hợp về quan điểm sống và hệ giá trị cốt lõi, để đưa họ lên xe cùng ta, và đưa những người không phù hợp xuống xe. Sau đó, mới nghĩ đến chuyện sẽ cùng nhau làm gi, sẽ đưa chiếc xe này đi đâu, về đâu. Trên đường đi, có thể ta sẽ bị dằn xóc, va chạm vào nhau vì gặp phải ổ gà, ổ voi; thậm chí có lúc xe phải dừng lại, phải đổi hướng....

Những người phù hợp sẽ ở lại cùng ta, ngay cả trong những lúc khó khăn. Jim Collins nói: "Con người không phải là tài sản quan trọng nhất, chỉ có con người phù hợp mới đúng là như vậy!" Vâng, chỉ có con người phù hợp mới là tài sản vô giá! Điều này, mỗi tổ chức, doanh nghiệp cũng cần phải nhớ!

Vậy thì những con người phù hợp (right people) sẽ đi cùng nhau cho dù có lúc tranh cãi "nẩy lửa" hay "choảng" nhau ra trò. Đó là điều tôi tin! 

Bài chia sẻ từ facebook Nguyễn Hữu Long